script>
Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014
Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014
ĐIẾU VĂN
Kính Điếu Hương Linh Anh Nguyễn Văn Sỹ
Pháp Danh: Nguyên Bình
***
Hỡi ôi !
Giọt ngoi nam* tươi mát- bất chợt mây về ảm đạm âu sầu !
Cơn nắng hạ yên lành-bỗng dưng gió tới đìu hiu lất phất
Văn Quỹ xa xót đớn đau
Đông Hà tủi buồn chất ngất…!
Nhớ linh xưa!
Nuôi Dưỡng trong nền nếp gia phong
Học tập từ mối giềng hạnh đức
Mười hai huynh đệ cảm càn khôn Trọn đạo hiếu trung
Chín chữ cù lao lay nhật nguyệt chu toàn thiện phước
Kính thay!
Thơ ấu Mẫu tâm học vỡ lòng tỏ tam cương
Thiếu niên kinh sử ươm làu thông tường vạn vật .
Trang hào kiệt nỏ hề bán tước mua danh,
Chí anh hùng nào cần thăng quan cầu chức.
Đem tài thao lược, yên non sông bốn phía an bình
Mở túi kinh luân, giúp bà con dưới trên chuẩn mực
Cao quý thay!
Hai mươi tám tuổi đẹp lương duyên ,
chồng luôn dưỡng chữ tam cương ngũ thường,
Bao mấy năm đời vui Tần tấn,
vợ mãi chăm câu tam tòng tứ đức .
Nam tử năm người đầy hiếu hạnh ,
đụng lúc trở trời cung phụng chăn chiếu thuốc thang ,
Dâu con các cháu đủ ngoan hiền ,
gặp khi trái gió kính dâng trà sâm cơm nước .
Tuổi chưa già vẫn còn dựng nghiệp ,lo cho đời vinh thăng bằng chị bằng em,
Đời còn trẻ sao vội quy tiên ,để xem con thành đạt nên mày nên mặt.
Trần gian lãng đãng liễu thân bất tịnh Anh nguyện sống đời bác ái khiêm cung,
Cõi tạm chập chờn quán pháp vô thường người mong hành đạo từ bi chính trực.
Nhớ linh xưa!
Bao độ lên rừng nam Thạch Hãn mở thoáng lạch nguồn
Mấy phen bạt núi tây đường quan** khai thông con nước.
Những cầu hội ngộ cùng quê cũ tợ muôn xưa ,
Còn ước chan hòa với xóm làng như thuở trước.
Nối chí đệ huynh mãi đọng tiếng quê hương
Giao lời tôn ,tử còn ngân vang cung bậc…!
Thương sao !
Nhìn mây vần vũ thương sắn khoai rều phủ còn ngâm,
Thấy nước dập dềnh nuối đồng lúa bùn chao chưa gặt.
Quê hương xót dạ ngậm ngùi
Cây cỏ phơi màu tang tóc !
Thương thay,ô hô!
Mãi mãi trống chiêng đồng vọng,
đâu lời cố lý qua Đình xưa ,rọi quê quán cội nguồn !?
Từ nay chuông mõ ngân rung,
vắng tiếng tha hương về chùa cũ, tìm bản lai diện mục…!
Nơi đó anh em chờ hồn phong độ -
một thời nghệ nhân ca xướng ngất ngây
Chốn kia bè bạn dỏi bóng tinh hoa-
muôn thuở thi đàn họa ngâm dìu dặt .
Văn Qũy cung thương nốt rã rời
Ô Lâu thi phú vần thao thức
…Li biệt … Nghiên cạn mực khô
…Cảm thương … Lệ đầy mắt ướt!
Nay đây!
Hoa khai tự tại đảnh lễ Phật ADI ĐÀ
Thần thức thong dong vãng sanh Trời AN DƯỠNG QUỐC
Tịnh độ sen chưng màu
Lạc bang chim phô sắc
Một chén cơm chay
Ba tuần rượu lạt
Anh em cung kính dâng bào huynh
Toàn con cháu cúi đầu khấu bái
Ôhô !Vĩnh biệt …!
LĐM phụng bút
*Ngoi nam là mưa từng chặp lất phất lay bay
để làm dịu bớt cơn "nam lửa"
**Tây Đường 1
TÔI ĐIẾU TÔI!
TÔI ĐIẾU TÔI!
Hỡi ôi!
Thu về bụi nắng tủi giăng sầu
Hạ thoát mắt sương buồn giã biệt!
Ngó sen lưu luyến
ngậm thân đau
Ta người loay hoay
cầm sanh diệt
Nhớ linh xưa!
Cha Mẹ hội ngộ cho
riêng một hình hài
Anh em tương phùng
tặng chung bầu khí huyết
Từ đâu rớt tới trụ
bờ Ô lâu
Ở mô đến đây găm
triền đất Việt..!?
Trần trụi thay!
Sanh ra gặp lúc bè
phái như đĩa,bầy hầy quảng bá chém đâm
Lớn dậy đụng thời
bang hội tợ sên,nhầy nhụa khoa trương bắn giết
Hai mươi hai chẳn -
vất can trường góc khe suối cho lũ cáo chồn
Bốn chục chín dư -
quăng não nề nẻo nhà thương gởi bầy cò diệc
Gặp lúc gươm tra
võ - khói cuộc chiến tàn
Đụng thời ngựa
tháo yên - bóng kiêu binh tiệt.
Quê nhà gặp gỡ
vui với chuyện trò
Bạn bè đón đưa
mừng sao kể xiết.
Thân là bụi trôi
miền hữu hạn ngóng cửa vô sanh
Tâm như không chơi
chốn vô cùng lên bờ bất diệt
Thương thay !
Tuổi măng non được Chị*khai tâm nắn chữ sửa bài
Thời tre lạt** nhờ
Ôn*** dưỡng trí đẽo vần tập viết
Thơ ấu cù bơ cù
bất giã quê quán tan tác rã rời
Thiếu niên ngáo
ngáo ngơ ngơ xa nguồn cội bùi ngùi thao thiết
Những muốn đành hanh!
Binh thư lõm bõm lại
bắt chước sục sạo sửa giang sơn
Võ nghệ tròm trèm ưa
học đòi lăng xăng làm hào kiệt
Thấy danh lợi –
lại trừng mắt tham sống
Gặp vinh hoa - thì
cung tay sợ chết
Thương sao ô hô!
Chữ nghĩa lỏng
bỏng lạt thếch như cháo thí,
cũng muốn lưu giữ với càn khôn,
Văn chương lềnh
bềnh chua lòm tợ nước lèo,
lại ưa thường còn
cùng tuế nguyệt!
Nón tơi đỏng đảnh
ghé tòa soạn gởi thơ đăng,
Google dật dờ dạo
trang nhà tìm văn viết.
Thao thức chờ bài
không hiển thị - thư phòng lóng nhóng để nhện giăng,
Trở trăn đợi báo
chẳng đưa về - bút nghiên lơ ngơ mặc gián quệt.
Nhìn cột kèo rệu
rạo bè bạn xun xoe động lòng
Thấy phên liếp
liêu xiêu vợ con hít hà thương tiếc.
Bà con hỡi! Nói là
nói rứa – cho vui khi mắt nhắm tay xuôi,
Bạn bè ơi! Nghe hãy
nghe ri – nỏ buồn dẫu lưỡi đơ tai điếc.
Nhớ linh xưa !
Dở dang đèn sách thuở
ngây thơ
Ngắn ngủi cuộc chơi
thời tinh khiết.
Màn đựơc mất nói đâu
cho vừa
Bả nhục vinh bàn
chi mà hết
Chẳng những buông
hết thù hận để tâm được rỗng rang
Mà còn xả sạch ghét
ganh cho thân thôi mỏi mệt.
Để nay !
Đến Âm phủ- đó bậc
thượng quan
Từ Ta bà - đây kẻ
hạ liệt
Diêm Vương khảo
tra
Thảo dân cáo yết
Mấy mươi năm ăn ở
trên đất- thân chuyển khẩu cũng nghe tủi xót xa,
Vài ba giây giam
cầm trong hòm - mũi tắt hơi đã thấy buồn da diết.
Sống với bạn ngay
thẳng không niệm đổi thay
Ở cùng người thật
thà chẳng tuồn chì chiết.
Dừng gieo hạt bất
nghĩa nên nỏ cầu xin
Thôi cấy mầm vô
nhân nào cần hối tiếc
Tự thắp nén tâm
hương lúc sanh
Để huơ gươm trí
tuệ khi chết
Nhục thân gởi trả trần
gian vọng cầu
Thần thức bay về Phương
Tây dự tiệc
Lạc bang kíp đi về
Cát bụi thôi nuối
tiếc
Rượu suông chén cơm lạt - tiễn dâng
Khói nhòa Ngũ phần hương - bái biệt
Tánh
linh thượng hưởng !
Vĩnh biệt Tôi ô hô!
LĐM / Tiếu bút
* Chị nhà phúc"Masoeur"
**Cây Tre vừa đủ lá
***Ôông HT Khai Sơn Chùa Hiếu Quang Huế
Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014
THƠ ĐƯỜNG -MÙA THU !
MÙA TỰU TRƯỜNG !
Trời vần vũ chuyển tiết mùa sang
Thềm trước đong đưa nụ cúc vàng
Chòm phượng sương phơi màu tức tưởi
Đài mây khói bủa cảnh điêu tàn
Ngó sen quyến luyến vờn từ tạ
Giọng cuốc ngậm ngùi ướp vọng vang
Chạm cõi lòng đây trào ký ức
Trường xa khai giảng nhớ thương tràn
Lê Đăng MànhBUÔNG!
Buông bớt thiệt hơn ngẫm sự đời
Buông điều đố kỵ giảm đầu môi
Buông điêu toa bịt lòng gian dối
Buông đãi bôi nuôi lưỡi kiệm lời
Buông ghét ganh cho gần gũi bạn
Buông cừu hận để cận thân người
Buông đi để được cầm thanh thản
Buông xả hết rồi thiệt thảnh thơi !
LĐM
XIN !
Xin người tắt bớt những cơn say
Xin ngoảnh lại coi cơ cuộc này
Xin trả vui chơi cho chốn ấy
Xin đừng khủng bố ở nơi đây
Xin thương em ngủ trườn hiên lạnh
Xin xót ME ngồi chong mắt cay
Xin bớt truy hoan- giúp mái ấm
Xin ngừng tắm máu thỏa cuồng say./.
LĐM
HÃY !
Hãy sống chan hòa với cuộc đời
Hãy còn thương dẫu phải tàn hơi
Hãy đừng ngoa ngoắt khi đang thế
Hãy giảm quắt quay lúc mất thời
Hãy cấy từ bi cùng mặt đất
Hãy gieo bác ái khắp gầm trời
Hãy vì nhân loại mà chia sẻ
Hãy cứu vớt người giữa bể khơi.
Xin người tắt bớt những cơn say
Xin ngoảnh lại coi cơ cuộc này
Xin trả vui chơi cho chốn ấy
Xin đừng khủng bố ở nơi đây
Xin thương em ngủ trườn hiên lạnh
Xin xót ME ngồi chong mắt cay
Xin bớt truy hoan- giúp mái ấm
Xin ngừng tắm máu thỏa cuồng say./.
LĐM
HÃY !
Hãy sống chan hòa với cuộc đời
Hãy còn thương dẫu phải tàn hơi
Hãy đừng ngoa ngoắt khi đang thế
Hãy giảm quắt quay lúc mất thời
Hãy cấy từ bi cùng mặt đất
Hãy gieo bác ái khắp gầm trời
Hãy vì nhân loại mà chia sẻ
Hãy cứu vớt người giữa bể khơi.
Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014
Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014
THƠ ĐƯỜNG-VU LAN !
ÂN CÚC DỤC!
Lời ru lan tỏa suốt con đường
Phẩm hạnh cao vời sáng tợ gương
Vất vả bán buôn chào vạn ngõ
Nhọc nhằn cấy hái lụy ngàn phương
Tam tòng vẹn nghĩa tươi nguồn cội
Tứ đức trọn tình thắm giọt sương
Chín chữ cù lao ngời đất nước
Trọng ân cúc dục lấy chi lường..!
Lê Đăng Mành
BẬC MẪU NGHI!
Nền nếp bao đời chói tợ gương
Công dung còn ngậm chữ can
trường
Lên non chung sống bao cơn lũ
Xuống núi dưỡng chăm bấy vạt
nương
Cày cấy phơi thân nào ngại gió
Gieo trồng dầm mạng nỏ nề
sương
Mẫu nghi tứ đức ngời hiền phụ
Giữ đạo viên dung chẳng thể
lường
Lê Đăng Mành
Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014
THƠ ĐƯỜNG LUẬT !
THU CHIỀU!
Cuốc khàn ca biệt buốt bờ
trăng
Dế lịm cung thương lạc điệu
đàn
Bịn rịn ve chìa lời nức nở
Vân vê phượng liệm sắc phai
tàn
Tầng mây háo hức mùa tương ngộ
Con nước thẫn thờ buổi cách
ngăn
Nuối mộng vô thường soi cảnh
vật
Thu đành đoạn bủa khói buồn
giăng..?
Lê Đăng Mành
LỆ THU !
Sen tàn tạ biệt tủi ao biền
Đỏng đảnh cơn Lào bớt đảo điên
Thương nước đài mây tuôn hối
hả
Cảm dòng dãy núi trấn an nhiên
Cơ hàn cơn bấc cầm thao thiết
Buốt giá ngọn may ngậm não
phiền
Cô tịch tùng nghênh mùa bão lũ
Sưởi dòng thu lệ nỗi oan khiên
Lê Đăng Mành
VUI XƯỚNG
HỌA!
Giao lưu xướng họa bạn bên mình
Nắn chữ tỉa vần thật đẹp xinh
Thả ý mãi mê thời nhiếp ám,
Neo tâm hằng tĩnh tắc sinh minh.
Dưỡng lòng bác ái chăm đời sống
Nuôi dạ vị tha giữ nghĩa tình
Chẳng những sẻ chia cùng mặc khách
Mà còn cảm động đến thần linh !
Lê Đăng Mành
NON BỘ !
Một góc giang sơn khéo hiển
bày
Hữu tình cẩm tú nét hoa tay
Bá Nha ngóng đợi hờn cung bậc
Chung Tử trộm nghe tủi rặng
cây
Nhàn lãm ngắm chim vờn xoải
cánh
Tiêu dao nhìn cá giỡn tung vây
Chốn đây không chỗ cho giành
giựt
Quốc độ vô tranh mới hiển
bày…!
Lê Đăng Mành
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)